Thứ Tư, tháng 11 08, 2006

Bánh đúc


Bánh đúc vốn là món ăn dân dã của con nhà nghèo. Tuổi thơ của nhà văn Nam Cao đầy ắp những kỷ niệm về món bánh bình dân "bột xay rất nhuyễn", vôi bỏ vừa, mịn, chắc đấy mà không nồng chút nào, bẻ ra ăn với cá bống kho ráo nước... dầm tí tương cua thì thật tuyệt" này. Trong phiên chợ xưa, các thôn nữ yếm thắm xúm xít quanh mẹt của bà bán bánh đúc riêu mà ăn hăm hở. Người nọ nhìn bát của người kia rồi lại nhìn bát mình mà tự nhủ rất ngây thơ rằng: "Mình ăn hết chỗ này vẫn chưa no, người kia ăn sung sướng hơn mình...". Chàng thi sĩ trong tác phẩm của Nam Cao đã đứng tựa gốc dâu để ngắm cô thiếu nữ ăn bánh đúc "đôi môi tròn và đỏ tựa san hô sườn sượt, nước riêu chảy xuống cái cằm xinh xinh", mà nghĩ ra không biết bao nhiêu là thơ.
Dần dà, bánh đúc từ các chợ thôn quê đã du nhập vào thành phố. Cùng với bánh cuốn Thanh Trì, tiếng rao "Ai bánh đúc" đã trở nên quen thuộc trên mỗi nẻo đường Hà Nội. Các cô gái quê rảo chân khắp các phố phường Hà Nội, lúc lỉu đôi quang gánh với hai mẹt bánh đầy có ngọn. Bánh đúc được xắn thành từng miếng tròn bằng nắm tay, mầu trắng ngà điểm thêm mấy hạt lạc nâu hồng nom thật sướng mắt. Cái tên "bánh đúc" nghe thì thô nhưng hình thức lại tao nhã vô cùng. Nhà văn Vũ Bằng đã không tiếc lời ca ngợi miếng bánh đúc "mặn mịn và bóng như da người phụ nữ vừa tắm xong". So với các loại quà bánh khác, giá rẻ hơn tới chục lần. Bỏ ra dăm bảy nghìn là cả nhà được thưởng thức một bữa no nê bánh đúc. Nhưng xét về chất lượng thì không bằng bánh đúc quê ngày xưa. Người làm bánh muốn bánh được chắc được trắng nên cho hơi nhiều hàn the và vôi, gây nồng bánh và dễ đầy bụng nếu như ta có tham mà ăn nhiều hơn một chút...
...Hương vị bánh đúc như làn gió đồng quê thổi man mát trong lòng thành phố. Đi xa, thỉnh thoảng nhớ về Hà Nội, nghĩ đến hương vị bánh đúc là lại muốn chảy nước miếng.
(Sưu tầm)


Bánh đúc (Cách làm của Bee)

Xa nhà, thỉnh thoảng lại nhớ đến những món quà quê thế này. Nếu là ở nhà thì đã chạy ù ra chợ hay cố nhịn thêm tí đợi bà bán hàng rong ngang qua rao "Ai bánh đúc đê...ê..e" là có cái chén no kềnh bụng. Cơ khổ, mà đã nhớ, đã thèm là phải làm cho bằng được mới yên...Mỗi người một cách, mỗi người một kiểu, nào bánh đúc lạc, bánh đúc dừa, bánh đúc chấm tương, bánh đúc nóng ăn kèm thịt băm thêm tí nước mắm chua ngọt...nhưng để làm được miếng bánh đúc cho đỡ cơn thèm thì cũng chẳng nên cầu kì quá...
Đầu tiên nhé, cứ 1 lường 1 bát bột gạo thì 5 bát nước hòa tan vào xoong, thêm 1 bát nước vôi trong, xong phần nguyên liệu rồi đấy. Cho nồi bột lên bếp khuấy đến khi sôi nhẹ, đậy vung lại và để lửa thật nhỏ. Ngó cái đồng hồ bắt đầu tính giờ. Cứ 10 phút mở nắp vung khuấy nhanh tay, không để hơi nước bay hết, bánh không kịp chín, đậy nắp lại. Khoảng 1 tiếng đồng hồ là hỗn hợp bột sẽ đặc đồng nhất, sau đó chuyển từ đặc sang lỏng lại và lại đặc. Tắt bếp. Vẫn để nguyên nồi bột đậy nắp vung trên bếp thêm 10 phút nữa. Sau đó bắc ra được rồi đấy, đổ ra khuôn để nguội và chuẩn bị đến phần nhân thịt ăn kèm nào.
Thịt chọn thịt nạc vai cho mềm, xay nhuyễn lẫn tí hành, thêm tí hạt tiêu, mắm, gia vị. Cho chảo lên bếp, phi thơm hành, trút thịt vào xào gần chín, thêm nấm hương, mộc nhĩ, xào đến chín thơm. Nêm lại lần nữa cho vừa ăn.
Đợi bánh nguội cắt ra ăn kèm nhân thịt, hành phi thơm ròn, chan thêm tí nước mắm chua ngọt.... thế là thỏa nỗi nhớ mong về món quà mà đi xa mới thấy quí, thấy thèm....

2 nhận xét:

uhm_mammammam nói...

Co Ngoc ui ui, muon lam banh duc theo cach co chi thi voi trong o ben nay mua o dau ??? Papa Phuoc cua Cho con thich an mon nay cham mam tom lam, co chi cho Cho' con nha. Danke co nhieu nhieu nha

Name: Bee nói...

He he... truoc thi kho chu bay gio thi cho Chau A co ban voi roi. Nhan Papa Cho con cuoi tuan di lam som them mot chut ghe ngang qua cho Chau a tren duong tau so 9, truoc Kim Phuc 1 tram nhe. Chuc nha Cho con thanh cong voi mon banh duc, an ngon dung quen co Ngoc la Okie roi...